| Tiêu đề: Quang cảnh phòng thi ne` các bạn...........
Quang cảnh phòng thi của năm nay Thực ra chẳng khác gì năm ngoái Vẫn nhiều thương vong và chết chóc Vẫn nhiều đau khổ với đắng cay
Các bạn thời nay rất "lạc quan" Thấy đề trước mặt vẫn hân hoan Vui cười hớn hở không phiền não Dù biết rồi đây phải chết oan
Không khí vui tươi chẳng được lâu Phủ kín không gian vẻ âu sầu Bất lực buông đề nhìn trang giấy Cố gắng nhưng mà có được đâu!
Thấy bạn bên tôi có tờ phao Mà cứ loay hoay chẳng chép vào Lừa cô lơ đãng tôi vội hỏi: "Cô em xóm núi viết ra sao"
Không nói bạn nhìn tôi im lặng Lát sau thỏ thẻ trả lời rằng: "Cái này mình cũng không biết lắm Hình như là vợ của Tarzan"
Ôi buồn chưa cái cuộc đời này Đau lòng các bạn trẻ thời nay Thoáng chốc giật mình tôi tự hỏi Tương lai đất nước sẽ sao đây?
Đề ra vừa khó lại vừa dài Lại được giám thị rõ là khoai Đi đi lại lại không chùn gối Đôi mắt già nua hiểm vãi xoài
Nghe đồn cô ấy ở trường bên Nổi tiếng gần xa khắp hậu tiền Cục cằn,thô bạo tầm ma nữ Họ Bành,tên thật là Trĩ Viên
Nhìn qua cũng biết chẳng hạng vừa Tài năng giám sát hẳn thượng thừa Phen này có lẽ không qua khỏi "Người tuôn nước mắt trời tuôn mưa"
Trâu điên,ma quỷ kém bội phần Nhạt sắc,phai hương "đẹp" vô ngần Hoạn Thư âu cũng là thân ấy Liếc,nhìn,thu,lục đều vẹn phân
Bỗng giọng cô vang vọng như rồng Mạnh mẽ như ngầm vận nội công "Chẳng hay các hạ tên gì vậy? Đưa phao cho tại hạ được không?"
"Tại hạ tên Thiên,họ là Đoàn Người làng Chu Khởi,Xã Đa Đoan Theo cha nối nghiệp đường nho học Khăn gói đi thi rước bảng vàng"
"Sinh ra không hổ kiếp con trai Văn chương,lễ nghĩa được mấy ai Vang danh thiên hạ là mong ước Thổi sáo,đờn ca cũng lắm tài"
Lời văn rành mạch,tiếng ngân nga Bản lĩnh xem ra cũng gọi là... Ánh mắt đưa tia nhìn thách thức "Xem mi dám làm gì được ta"
Nhìn cậu học trò dáng gân gân Xem ra cô cũng nể đôi phần "Các hạ là khách từ xa đến Có lẽ bây giờ phải nghỉ chân"
Nói đoạn một tay lục túi quần Tay kia sờ soạng khắp toàn thân Bạn này đã bắt đầu tai tái Kiên quyết chống cự vẻ bất tuân
Lát sau đã thấy cầm trên tay Cả đống phao to cả tập dày "Các hạ còn điều gì để nói Giang hồ hung hiểm ác lắm thay"
"Xin cô",lời bạn thật thiết tha Rơm rớm nhìn lên đôi mắt xa "Hoa ngôn xảo ngữ đừng nên nói Khôn hồn thì mau nộp hết ra"
Vừa rút tờ phao ở dưới chân Biến sắc,cô tỏ vẻ ân cần "Lần sau đừng có mà động thủ Nếu không,chết chẳng được toàn thân"
Nói xong cô bỗng cười ha ha Lộ nguyên bản chất của cáo già Cô đi mang cả hồn em ấy Phũ phàng bỏ lại kiếp phôi pha
Cay đắng nhin theo bước cô đi Lòng càng cay đắng hận chia ly Duyên phận hai ta giờ mỗi ngả Đứt gánh,đôi đường,chí nam nhi...
Ba hồi thảm khốc giữa hoàng hôn Ai oán nghe như tiếng gọi hồn Dòng người chen chúc nhau qua cửa Vui mừng như thể Khải Hoàn Môn
Lá vàng rơi,phủ kín đầy sân Quanh tôi bao vẻ mặt vô thần Con đường phía trước còn dài lắm Lạc lối xa xôi bóng cố nhân
Câu chuyện chưa kết thúc ở đây Phiền muộn,suy tư vẫn đong đầy Không biết còn bao nhiêu năm nữa Quang cảnh phòng thi mới đổi thay... | |