LoveStoryLoveStory
5 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm... Back105 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm... T10
Diễn Đàn Sinh Viên Đại Học Dược Hà Nội
 :: 

-‘๑’-Những Nẻo Đường Tri Thức-‘๑’-

 :: 

Thông Tin Y-Dược Trong Và ngoài Nước



Trang 1 trong tổng số 1 trang
5 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm...Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Sun Aug 28, 2011 10:21 am
Hãy làm những gì bạn chưa biết để biết những gì bạn chưa làm....(^_^).....!!!!
5 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm... Bgavatar_06
5 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm... Bgavatar_015 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm... Bgavatar_02_news5 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm... Bgavatar_03
5 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm... Bgavatar_04_newnhokmaruko5 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm... Bgavatar_06_news
5 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm... Bgavatar_075 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm... Bgavatar_08_news5 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm... Bgavatar_09
[Thành viên] - nhokmarukoCử nhân
Cử nhân
Giới tính : Nữ Hộ mệnh : 5 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm... Medal111
Tổng số bài gửi : 65
Tiền Vàng : 76
Lần Cảm Ơn : 0
Sinh nhật Sinh nhật : 05/05/1991
Age : 33
châm ngôn sống : Hãy làm những gì bạn chưa biết để biết những gì bạn chưa làm....(^_^).....!!!!
5 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm... Vide

Bài gửiTiêu đề: 5 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm...

Tiêu đề: 5 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm...

Sáng nay mình cùng mẹ đã vào thăm một cô bé con người dân tộc Thái ở bệnh viện Lao phổi TW. Chắc mọi người sẽ nghĩ mình có họ hàng với cô bé đó, nhưng ko phải đâu. Bố mình vô tình đọc đc một bài báo trên mạng về hoàn cảnh của cô bé, đã bảo mình vào thăm.

Theo bài báo mình có vào viện Nhi TW Hà Nội thì các bác sỹ điều trị ở đó đã bảo cô bé được chuyển lên viện Lao phổi TW rồi vì bệnh của em càng ngày càng nặng hơn.
Thực sự mình rất sợ đến bệnh viện, cái mùi thuốc sát trùng đã ám ảnh mình từ hồi còn bé xíu. Nhưng vì hôm nay, mình đã rất vui vì đây là lần đầu tiên mình làm một cái việc có thể là mang lại một niềm vui nhỏ bé đến cho một người khác. Có lẽ với nhiều người, cái việc mình làm là chẳng thấm vào đâu nhưng so với chính bản thân mình, đó đã là một điều rất khác biệt.

Quay lại với câu chuyện, khi vào viện với bài báo trên tay, mình tìm thẳng đến khoa Nhi của viện Lao phổi thì ko khó để nhận ra mẹ và cô bé, với mái tóc búi rất đặc trưng của người Thái. Chiếc giường nhỏ xíu đc kê gần cửa sổ và chỉ có chiếc giường ấy là ko có một ai thăm hỏi như mọi giường bệnh khác. Mình vào đúng cái lúc mà các bác sỹ đang đi khám bệnh cho các bệnh nhi bé con, họ tưởng mình là người nhà nên nhất định ko cho vào. Nhưng khi bảo là cháu vào thăm bé Hà ở Sơn La thì các bác sỹ đã rất vui vẻ, mời vào phòng. Có lẽ cũng vì hoàn cảnh đặc biệt của cô bé. Cô bé có cái tên rất đẹp Ngân Hà, cái tên gợi cho nhiều người một cái j đó rất mơ mộng về huyền ảo – dải Ngân Hà. Cái tên mà bố mẹ đã đặt cho cô bé với một ước mơ ngày nào đó em sẽ bay thật cao thật xa đến những nơi mà em muốn. Nhưng trước mặt mình lại là một cô bé “ nằm thu mình tại góc phòng, chốc chốc em quay sang mẹ rồi lại dõi theo ánh mắt ra phía ngoài cửa sổ. Ánh mắt buồn đến tội nghiệp, đôi môi bé nhỏ cả ngày ko nở một nụ cười, duy chỉ có những cái gật đầu và lắc đầu khi có ai đi qua hỏi. Chốc chốc thân hình bé nhỏ, gầy guộc của em lại run lên bần bật cùng những cơn sốt kéo dài “.

Cô bé đáng thương đó sinh năm 2002, ở Bản Hạn, xã Chiềng Trung, huyện Mai Sơn, tỉnh Sơn La, em đc bệnh viện Nhi TW chuẩn đoán là nhiễm virus EBV ( loại virus đó ntn chắc chỉ có n~ người có chuyên môn mới biết chứ mình cũng ko rõ đó là virus ntn ). Mặc dù các bác sỹ ở viện Nhi đã điều trị theo phác đồ của bệnh nhưng em vẫn sốt kéo dài. Lần thứ nhất vào viện em đã đc phẫu thuật ở ổ bụng vì có quá nhiều hạch nhưng vẫn ko có tiến triển j tốt. Thêm nữa cơ thể em quá yếu cho nên sức đề kháng là rất ít. Nằm viện đã lâu nhưng rồi các bác sỹ đã xác nhận là ko phải em nhiễm virus EBV, mà là một căn bệnh j đó vẫn ko thể chuẩn đoán đc. Em đã làm rất nhiều các xét nghiệm nhưng điều quan trọng là căn bệnh em mắc phải vẫn là dấu hỏi với các bác sỹ. Em vẫn phải nằm viện để truyền nc hạ sốt, tiêm thuốc để chống co giật hàng ngày. Sau một thời gian dài nằm viện, thấy em đỡ sốt , mẹ em đã cho em về nhà. Nhưng chỉ đi đc giữa đường, em lại lên cơn sốt và tràn dịch màng phổi, em lại đc chuyển ngay xuống bệnh viện. Các bác sỹ ở đây đã làm thủ tục cho em chuyển sang viện Lao phổi TW với hy vọng ở đó sẽ tìm ra đc nguyên nhân căn bệnh của em. Ở đây các bác sỹ cũng đã rất tận tình nhưng vẫn lắc đầu vì căn bệnh của em, các xét nghiệm, các phác đồ điều trị đều ko hiệu quả. Họ đành bảo mẹ em nếu đồng ý thì ký tên vào tờ giấy xác nhận điều trị bệnh lao. Mẹ em cũng chỉ còn biết bấu víu vào niềm hy vọng cuối cùng đó…

Hoàn cảnh gia đình rất khó khăn, nằm viện lại dài ngày, mình có hỏi bố em đâu, mẹ em bảo bố ko biết tiếng Kinh lại ko biết chữ thì sao xuống chăm em đc, gia đình họ hàng cũng thế. Vậy còn tiền viện phí thì sao? Ở bệnh viện nhi TW quỹ xã hội, cùng tập thể các bác sỹ cũng đã quyên góp ủng hộ nhưng số tiền đó thì thấm vào đâu so với tiền điều trị của em chứ đừng nói đến tiền viện phí. Trước khi cô bé đó vào viện, đi vay cả bản gia đình mới có đủ 10 triệu để mang theo, nhưng số tiền đó đã hết từ rất lâu rồi…

Mình hỏi chị ăn uống mỗi bữa ra sao, chị bảo ra ngoài mua cơm, mỗi suất cơm 10k , thực sự với một bữa cơm 10k thì sẽ có những j? Có ai biết đc ko?... Bé Hà rất thích ăn tôm nên chị hay mua tôm cho bé, bón cơm cho bé xong thì lúc đó chị mới ăn, thức ăn là những cái đầu tôm và vỏ tôm … Chị đã cố gắng nhưng cũng có những lúc các bác sỹ chăm bé còn phải chăm cho cả chị nữa vì chị làm sao trụ đc khi ăn uống quá kham khổ như vậy.

Kể đến đây chị khóc lắm, chị khóc ko phải cho mình, chị khóc vì đứa con thân yêu nằm đó, chân tay chỉ còn da bọc xương, ko biết ngày mai sẽ ra sao … Thực sự thấy hoàn cảnh đó, làm sao ko khỏi động lòng đc, mẹ mình cũng chỉ còn biết an ủi với chị, còn hy vọng thì còn phải cứu chữa, ko đc buông xuôi để mang bé về, những cá nhân, tập thể hảo tâm họ sẽ ko làm ngơ đâu, bệnh viện cùng các bác sỹ họ sẽ hết lòng vì cháu, đừng nản lòng…
Nhìn quanh giường bệnh, ko có nổi 1 hộp sữa, 1 quả cam…từ hồi em nằm đó đến h, chưa có một người nhà nào xuống để thăm em, cái đó ko trách đc họ, vì họ cũng quá khó khăn, tiền đi xe làm j có , xuống đấy thì sẽ ăn ở ntn ? chưa kể còn ko biết tiếng Kinh nữa, chị cũng tủi thân lắm nhưng vì con chị cố gắng vượt qua tất cả…

Mình để ý trên đầu giường cô bé nằm có 1 quyển Doremon đang đọc dở, chắc khi nào ko phải truyền nc, đỡ mệt hơn thì bé sẽ đọc. Có lẽ bé cũng hy vọng một phép màu, hay một cái túi thần kỳ như của Doremon sẽ giúp bé khỏi bệnh, để gia đình vượt qua hoàn cảnh khó khăn này. Mình hiểu, vì ở cái tuổi của cô bé, mình cũng đã từng có những ước mơ khi đọc Doremon…

Mình viết những điều này, có người sẽ nghĩ mình lo chuyện bao đồng của thiên hạ, mình chưa lo đc cho mình mà còn bày đặt lo chuyện người khác. Uh thì thế nào cũng đc, ai đọc và cảm thông đc cho hoàn cảnh của cô bé thì thật đáng quý, còn ko thì cũng chẳng ai trách đc bạn. Cầu mong cho cô bé sớm vượt qua đc mọi điều khó khăn này !!!
By Tuấn Anh



5 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm...

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang

 Xem thêm các bài viết khác cùng chuyên mục

-
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Không dùng những ngôn từ thiếu lịch sự.
* Bài viết sưu tầm nên ghi rõ nguồn.
* Tránh spam nhảm không liên quan đến chủ đề.

Yêu cầu viết tiếng Việt có dấu.


Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Sinh Viên Đại Học Dược Hà Nội  :: -‘๑’-Những Nẻo Đường Tri Thức-‘๑’- :: Thông Tin Y-Dược Trong Và ngoài Nước-
5 phút để đọc, 1 phút suy ngẫm... Footer11
Đầu trang
Giữa trang
Cuối trang
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất